T
ối hôm qua Iphone XS, XS Max, XS R xuất hiện, cả hội rần rần muốn vỡ tim dù giá còn chát chua chát lè. Tôi cũng thích đổi lắm, nhưng như bạn biết, tiền, khá nhiều tiền để mua điện thoại mới dù điện thoại tôi đang xài cũng tạm gọi là “cũ kỹ” mốt. Nhưng với tôi, cái iphone 6S Plus đang dùng quá hoàn hảo cho nhu cầu tối thiểu của mình: Nghe, gọi, mạng xã hội, chụp choẹt, ghi chú , chỉnh màu linh tinh..thế thôi.
Thật ra việc không có gì phải bàn cãi khi mấy ngày trước tôi rủ Eric đi Mông Cổ, nay nhân dịp iphone ra tôi sợ nó đổi điện thoại bèn chặn đầu nhắc lại việc dành tiền cho chuyến đi thay vì mua điện thoại mới. Bọn tôi chat mấy tiếng, tranh luận khá gay gắt về việc từ từ đi chơi, để mua điện thoại trước vì nó đang hot, đang trend, đang muốn khám phá những thay đổi mới của Apple.
Tất nhiên Eric vẫn muốn trì hoãn lại chuyến đi, ưu tiên việc mua iphone XS Max trước, còn tôi vẫn bảo vệ quan điểm điện thoại còn xài tốt ( nó đang xài iphone 8) thì từ từ rẻ hẳn mua, vì mới ra sẽ rất mắc, đi chơi trước đi.
Tôi vẫn rất hài lòng với chiếc iphone hiện tại của mình – iamkoo
Tôi biết Eric rất mê công nghệ, mê điện thoại còn tôi thích đi chơi. Hai đứa chỉ giống nhau mỗi một điểm duy nhất: Gym + Chụp hình. Kết thúc buổi chat căng thẳng, tỷ số tạm thời là 1-1. Nghĩa là nó vẫn mua iphone và tôi vẫn lên kế hoạch sẽ đi chơi.
Thật ra ngay từ trong thâm tâm, tôi cũng đang phân vân việc mình khư khư bảo vệ cái mình thích và đề nghị người khác bỏ sở thích, thói quen của họ để theo mình là đúng hay sai, mà có vẻ như sai phải không?
Ừ, có vẻ như vậy, có gì đó không ổn!
Eric có lý do của nó, tôi cũng có lý do của tôi mà.
Sáng nay tôi cũng đọc được khá nhiều tranh luận 2 chiều tương tự như chuyện của tôi và Eric là có nên mua iphone XS hay không, hay vẫn xài cái cũ và dành chi phí đó làm việc khác. Tất nhiên, trường hợp ở đây là bạn đang phân vân Nên/ Không nên mà thôi, chứ nếu có điều kiện thì ai lại chẳng muốn “lên đời”, đúng không, khỏi lăn tăn.
Ừ, thật sự là không ổn!
Bằng chừng đó số tiền để mua điện thoại mới, lên đời iphone XS, tôi sẽ để dành đi một chuyến Mông Cổ cực thú vị với đầy những trải nghiệm mới mẻ, nơi mà tôi ao ước đến từ lâu nhưng chưa đi được.
Tôi sẽ vui sướng đến thế nào khi tưởng tượng ra bước chân mình đặt xuống thù đô Ulan Bator của Mông Cổ, cưỡi ngựa chụp choẹt sống ảo mê mệt trên thảo nguyên đẹp như trong phim. Nghĩ thôi là đã thấy thích thú đến dường nào, còn cầm cái iphone XS trên tay chắc chắn sẽ không làm tôi sung sướng đến thế, thật, tôi thề!
Còn Eric, nó mê mẩn đồ công nghệ, bao tiền cũng dồn mua sắm đồ công nghệ, bất cứ cái nào mới ra nó cũng muốn mua từ cái đồng hồ cho tới máy ảnh, điện thoại….Gia tài của nó là 1 căn phòng hút ẩm đầy ắp đồ chơi thuộc hàng “cứng cựa”. Có những món tôi không biết nó mua để làm gì, có bao giờ xài tới không hoặc rất ít khi xài, nhưng Eric trả lời tôi gọn lỏn “Eric thích nó!”.
Có những giá trị tinh thần vô giá của người khác mà chắc chắn rằng bạn sẽ không bao giờ thẩm thấu được.
Eric cũng từng phản biện với tôi rằng, đi chơi thì sẽ hết tiền, nhưng mua sắm đồ như nó sẽ còn, còn hoài, buồn buồn đem ra ngắm. Tôi cũng đâu có vừa “Cậu ngắm gear, tớ ngắm hình chụp du lịch, đó là tài sản của tớ, cậu phải tôn trọng điều đó, mỗi thứ đều có một giá trị niềm vui riêng, ok!”.
Tôi luôn cảm giác vui nhất khi được đi du lịch, đi khám phá theo cách mình thích – iamkoo
Như tôi đã cảm nhận phía trên, có lẽ tôi sai trong cách suy nghĩ của mình.
Để tiền đi chơi hay mua sắm, hay làm bất cứ việc gì khác, đối với người này không ý nghĩa nhưng đối với người khác nó mang một giá trị to lớn mà bạn không biết hoặc không thể hình dung được. Bạn không thể áp đặt quy chuẩn thước đo của mình lên một hệ đo lường khác, nó lệch pha, nó sai, thật sự! Tôi đi chơi tôi rất vui, Eric mua sắm gear nó rất vui. Vậy 2 giá trị niềm vui khác nhau, nhưng chung một đáp án là vui.
Nếu việc mua sắm đem đến cho bạn niềm vui, thoải mái thì việc gì bạn phải đi chơi, hoặc ngược lại. Có những giá trị tinh thần vô giá của người khác mà chắc chắn rằng bạn sẽ không bao giờ thẩm thấu được.
Gia tài của tôi là trải nghiệm, là hình ảnh, là những hành trình…
Có thể bạn, và cả tôi, không thích hoặc không quan tâm việc lên đời điện thoại mà dành tiền cho nhu cầu khác như shopping, đi chơi, đi học thêm môn gì đó…thì cũng không nên “cảm thán” chuyện người khác tìm kiếm niềm vui theo cách của họ.
Chúng ta nên tôn trọng những cái khác biệt với hệ quy chiếu của mình, có như thế họ chắc chắn sẽ tôn trọng lại mình. Thật ra ý này là tôi đang tự nhắn nhủ bản thân mình:
“ Eric, tớ sai rồi!”
Tú Hào
September 13, 2018Mình chọn ip như Eric, vì mình thích công nghệ , sorry
Koo
September 13, 2018Uh, đúng là nên trọng sở thích của nhau. Với mình là số o, nhưng người khác lại là số 10, đk?
Hải
September 13, 2018Em team du lịch nhe Koo, đi trải nghiệm vui gấp nhiều lần. ip chẳng wa cũng gọi, nghe, nhắn tin, MXH thôi mà, vài bữa lại hết hót í
Koo
September 13, 2018Anh cũng team du lịch haha 😂 😂 😂
Frankky
September 13, 2018Đúng như bạn nói, mỗi người 1 laa chon thôi, ko thế áp dung cái của mình thích lên người khác được, cái đó kiên cưỡng lắm. Với lại, cần tôn trọng sở thích caa nhau là điều quan trọng để có 1 mối quan hệ lâu dài. 🙂
Koo
September 13, 2018Mình đồng ý! 👍💪
Tuyết Ngọc
September 14, 2018Chị nghĩ cái gì cũng được, miễn mình cảm thấy happy với giá trị đồng tiền mình bỏ ra là dc. Vì khi đó mới chính là cách mình sử dụng đồng tiền thông minh
Koo
September 14, 2018Thật ra e đã sai khi áp đặt suy nghĩ của mình, như c nói, miễn thấy happy với giá trị đồng tiền là 👌ok